题 tí 苍 cāng 筤 láng 亭 tíng - - 韩 hán 元 yuán 吉 jí
手 shǒu 种 zhǒng 苍 cāng 筤 láng 数 shù 百 bǎi 竿 gān , , 筑 zhù 亭 tíng 相 xiāng 与 yǔ 枕 zhěn 书 shū 看 kàn 。 。
故 gù 知 zhī 落 luò 落 luò 非 fēi 春 chūn 事 shì , , 直 zhí 有 yǒu 青 qīng 青 qīng 共 gòng 岁 suì 寒 hán 。 。
一 yī 壑 hè 自 zì 欣 xīn 幽 yōu 意 yì 足 zú , , 三 sān 年 nián 独 dú 得 de 此 cǐ 君 jūn 欢 huān 。 。
萧 xiāo 然 rán 风 fēng 露 lù 千 qiān 寻 xún 影 yǐng , , 搔 sāo 首 shǒu 哦 ó 诗 shī 独 dú 凭 píng 栏 lán 。 。
题苍筤亭。宋代。韩元吉。手种苍筤数百竿,筑亭相与枕书看。 故知落落非春事,直有青青共岁寒。 一壑自欣幽意足,三年独得此君欢。 萧然风露千寻影,搔首哦诗独凭栏。