晚 wǎn 登 dēng 凌 líng 风 fēng 亭 tíng 戏 xì 作 zuò - - 韩 hán 元 yuán 吉 jí
咄 duō 咄 duō 真 zhēn 成 chéng 了 liǎo 事 shì 痴 chī , , 功 gōng 名 míng 何 hé 在 zài 鬓 bìn 霜 shuāng 垂 chuí 。 。
清 qīng 谈 tán 安 ān 得 dé 如 rú 夷 yí 甫 fǔ , , 佳 jiā 句 jù 无 wú 劳 láo 发 fā 恺 kǎi 之 zhī 。 。
山 shān 色 sè 倚 yǐ 江 jiāng 秋 qiū 更 gèng 好 hǎo , , 烟 yān 光 guāng 连 lián 市 shì 晚 wǎn 偏 piān 宜 yí 。 。
田 tián 园 yuán 底 dǐ 许 xǔ 归 guī 能 néng 决 jué , , 且 qiě 撷 xié 黄 huáng 花 huā 付 fù 酒 jiǔ 卮 zhī 。 。
晚登凌风亭戏作。宋代。韩元吉。咄咄真成了事痴,功名何在鬓霜垂。 清谈安得如夷甫,佳句无劳发恺之。 山色倚江秋更好,烟光连市晚偏宜。 田园底许归能决,且撷黄花付酒卮。