凌 líng 歊 xiāo 晚 wǎn 眺 tiào - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
故 gù 乡 xiāng 南 nán 望 wàng 几 jǐ 时 shí 回 huí , , 落 luò 日 rì 登 dēng 临 lín 眼 yǎn 自 zì 开 kāi 。 。
倚 yǐ 杖 zhàng 独 dú 看 kàn 飞 fēi 鸟 niǎo 去 qù , , 开 kāi 窗 chuāng 忽 hū 拥 yōng 大 dà 江 jiāng 来 lái 。 。
伤 shāng 心 xīn 不 bú 见 jiàn 姑 gū 溪 xī 老 lǎo , , 抱 bào 病 bìng 聊 liáo 寻 xún 宋 sòng 武 wǔ 台 tái 。 。
岁 suì 晚 wǎn 无 wú 人 rén 吊 diào 遗 yí 迹 jī , , 壁 bì 间 jiān 诗 shī 在 zài 半 bàn 灰 huī 埃 āi 。 。
凌歊晚眺。宋代。周紫芝。故乡南望几时回,落日登临眼自开。 倚杖独看飞鸟去,开窗忽拥大江来。 伤心不见姑溪老,抱病聊寻宋武台。 岁晚无人吊遗迹,壁间诗在半灰埃。