用 yòng 晦 huì 访 fǎng 别 bié 为 wèi 作 zuò 长 cháng 句 jù - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 雪 xuě 满 mǎn 征 zhēng 鞍 ān , , 夺 duó 我 wǒ 濒 bīn 湖 hú 一 yī 笑 xiào 欢 huān 。 。
老 lǎo 病 bìng 不 bù 堪 kān 频 pín 送 sòng 客 kè , , 乱 luàn 离 lí 容 róng 易 yì 莫 mò 求 qiú 官 guān 。 。
故 gù 人 rén 知 zhī 有 yǒu 山 shān 公 gōng 在 zài , , 游 yóu 子 zǐ 应 yīng 怜 lián 范 fàn 叔 shū 寒 hán 。 。
留 liú 得 dé 馀 yú 年 nián 可 kě 相 xiāng 见 jiàn , , 不 bù 须 xū 回 huí 眼 yǎn 泪 lèi 阑 lán 干 gān 。 。
用晦访别为作长句。宋代。周紫芝。东风吹雪满征鞍,夺我濒湖一笑欢。 老病不堪频送客,乱离容易莫求官。 故人知有山公在,游子应怜范叔寒。 留得馀年可相见,不须回眼泪阑干。