再 zài 赋 fù 木 mù 犀 xī - - 周 zhōu 紫 zǐ 芝 zhī
新 xīn 诗 shī 几 jī 欲 yù 赋 fù 幽 yōu 姿 zī , , 才 cái 浅 qiǎn 真 zhēn 惭 cán 秃 tū 角 jiǎo 犀 xī 。 。
未 wèi 可 kě 便 biàn 教 jiào 金 jīn 粟 sù 尽 jǐn , , 直 zhí 须 xū 看 kàn 到 dào 玉 yù 蟾 chán 低 dī 。 。
风 fēng 吹 chuī 香 xiāng 去 qù 天 tiān 谁 shuí 管 guǎn , , 花 huā 趁 chèn 人 rén 来 lái 我 wǒ 自 zì 携 xié 。 。
不 bú 对 duì 此 cǐ 郎 láng 时 shí 一 yī 醉 zuì , , 空 kōng 令 lìng 墓 mù 上 shàng 揭 jiē 征 zhēng 西 xī 。 。
再赋木犀。宋代。周紫芝。新诗几欲赋幽姿,才浅真惭秃角犀。 未可便教金粟尽,直须看到玉蟾低。 风吹香去天谁管,花趁人来我自携。 不对此郎时一醉,空令墓上揭征西。