题 tí 澹 dàn 斋 zhāi - - 宋 sòng 沂 yí
泠 líng 泠 líng 山 shān 下 xià 泉 quán , , 谡 sù 谡 sù 松 sōng 上 shàng 风 fēng 。 。
松 sōng 风 fēng 吹 chuī 我 wǒ 心 xīn , , 置 zhì 彼 bǐ 山 shān 泉 quán 中 zhōng 。 。
清 qīng 深 shēn 聊 liáo 洗 xǐ 耳 ěr , , 汪 wāng 洋 yáng 因 yīn 荡 dàng 胸 xiōng 。 。
时 shí 时 shí 酌 zhuó 玄 xuán 酒 jiǔ , , 孰 shú 与 yǔ 甘 gān 醴 lǐ 同 tóng 。 。
张 zhāng 侯 hóu 坐 zuò 斋 zhāi 阁 gé , , 尺 chǐ 宅 zhái 如 rú 虚 xū 空 kōng 。 。
泊 pō 然 rán 濯 zhuó 尘 chén 虑 lǜ , , 明 míng 德 dé 庶 shù 弥 mí 崇 chóng 。 。
题澹斋。元代。宋沂。泠泠山下泉,谡谡松上风。 松风吹我心,置彼山泉中。 清深聊洗耳,汪洋因荡胸。 时时酌玄酒,孰与甘醴同。 张侯坐斋阁,尺宅如虚空。 泊然濯尘虑,明德庶弥崇。