依 yī 韵 yùn 和 hé 干 gàn 公 gōng 题 tí 庭 tíng 中 zhōng 太 tài 湖 hú 石 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 贞 zhēn 白 bái
山 shān 立 lì 秪 zhī 盈 yíng 寻 xún , , 高 gāo 奇 qí 药 yào 圃 pǔ 阴 yīn 。 。
风 fēng 涛 tāo 打 dǎ 欲 yù 碎 suì , , 岩 yán 穴 xué 蛰 zhé 方 fāng 深 shēn 。 。
藓 xiǎn 点 diǎn 晴 qíng 偏 piān 绿 lǜ , , 蛩 qióng 藏 cáng 晓 xiǎo 竞 jìng 吟 yín 。 。
岁 suì 寒 hán 终 zhōng 不 bù 变 biàn , , 堪 kān 比 bǐ 古 gǔ 人 rén 心 xīn 。 。
依韵和干公题庭中太湖石二首 其一。唐代。王贞白。山立秪盈寻,高奇药圃阴。 风涛打欲碎,岩穴蛰方深。 藓点晴偏绿,蛩藏晓竞吟。 岁寒终不变,堪比古人心。