和 hé 君 jūn 实 shí 端 duān 明 míng 花 huā 庵 ān 独 dú 坐 zuò - - 邵 shào 雍 yōng
静 jìng 坐 zuò 养 yǎng 天 tiān 和 hé , , 其 qí 来 lái 所 suǒ 得 de 多 duō 。 。
耽 dān 耽 dān 同 tóng 厦 shà 宇 yǔ , , 密 mì 密 mì 引 yǐn 藤 téng 萝 luó 。 。
忘 wàng 去 qù 贵 guì 臣 chén 度 dù , , 能 néng 容 róng 野 yě 客 kè 过 guò 。 。
系 xì 时 shí 休 xiū 戚 qī 重 zhòng , , 终 zhōng 不 bù 道 dào 如 rú 何 hé 。 。
和君实端明花庵独坐。宋代。邵雍。静坐养天和,其来所得多。 耽耽同厦宇,密密引藤萝。 忘去贵臣度,能容野客过。 系时休戚重,终不道如何。