和 hé 商 shāng 守 shǒu 雪 xuě 霁 jì 登 dēng 楼 lóu - - 邵 shào 雍 yōng
百 bǎi 尺 chǐ 危 wēi 楼 lóu 小 xiǎo 雪 xuě 晴 qíng , , 晚 wǎn 来 lái 闲 xián 望 wàng 逼 bī 人 rén 清 qīng 。 。
山 shān 横 héng 暮 mù 霭 ǎi 高 gāo 还 hái 下 xià , , 水 shuǐ 隔 gé 疏 shū 林 lín 淡 dàn 复 fù 明 míng 。 。
天 tiān 际 jì 落 luò 霞 xiá 千 qiān 万 wàn 缕 lǚ , , 风 fēng 馀 yú 残 cán 角 jiǎo 两 liǎng 三 sān 声 shēng 。 。
此 cǐ 时 shí 此 cǐ 景 jǐng 真 zhēn 堪 kān 画 huà , , 只 zhǐ 恐 kǒng 丹 dān 青 qīng 笔 bǐ 未 wèi 精 jīng 。 。
和商守雪霁登楼。宋代。邵雍。百尺危楼小雪晴,晚来闲望逼人清。 山横暮霭高还下,水隔疏林淡复明。 天际落霞千万缕,风馀残角两三声。 此时此景真堪画,只恐丹青笔未精。