笺 jiān 年 nián 老 lǎo 逢 féng 春 chūn 诗 shī - - 邵 shào 雍 yōng
年 nián 老 lǎo 逢 féng 春 chūn 春 chūn 莫 mò 疑 yí , , 老 lǎo 年 nián 才 cái 会 huì 惜 xī 芳 fāng 菲 fēi 。 。
自 zì 知 zhī 一 yī 赏 shǎng 有 yǒu 分 fèn 付 fù , , 谁 shuí 让 ràng 万 wàn 金 jīn 无 wú 孑 jié 遗 yí 。 。
美 měi 酒 jiǔ 饮 yǐn 教 jiào 微 wēi 醉 zuì 后 hòu , , 好 hǎo 花 huā 看 kàn 到 dào 半 bàn 开 kāi 时 shí 。 。
这 zhè 般 bān 意 yì 思 sī 难 nán 名 míng 状 zhuàng , , 只 zhǐ 恐 kǒng 人 rén 间 jiān 都 dōu 未 wèi 知 zhī 。 。
笺年老逢春诗。宋代。邵雍。年老逢春春莫疑,老年才会惜芳菲。 自知一赏有分付,谁让万金无孑遗。 美酒饮教微醉后,好花看到半开时。 这般意思难名状,只恐人间都未知。