楼 lóu 上 shàng 寄 jì 友 yǒu 人 rén - - 邵 shào 雍 yōng
有 yǒu 客 kè 常 cháng 轻 qīng 平 píng 地 dì 春 chūn , , 夫 fū 春 chūn 不 bù 得 dé 不 bù 云 yún 云 yún 。 。
能 néng 安 ān 陋 lòu 巷 xiàng 无 wú 如 rú 我 wǒ , , 既 jì 上 shàng 高 gāo 楼 lóu 还 hái 忆 yì 君 jūn 。 。
满 mǎn 眼 yǎn 云 yún 林 lín 都 dōu 是 shì 绿 lǜ , , 万 wàn 家 jiā 辉 huī 舞 wǔ 半 bàn 来 lái 新 xīn 。 。
凭 píng 栏 lán 须 xū 是 shì 心 xīn 无 wú 事 shì , , 谁 shuí 是 shì 凭 píng 栏 lán 无 wú 事 shì 人 rén 。 。
楼上寄友人。宋代。邵雍。有客常轻平地春,夫春不得不云云。 能安陋巷无如我,既上高楼还忆君。 满眼云林都是绿,万家辉舞半来新。 凭栏须是心无事,谁是凭栏无事人。