月 yuè 夜 yè 登 dēng 楼 lóu - - 黄 huáng 庚 gēng
玉 yù 宇 yǔ 澄 chéng 清 qīng 暮 mù 霭 ǎi 收 shōu , , 吟 yín 边 biān 怕 pà 倚 yǐ 仲 zhòng 宣 xuān 楼 lóu 。 。
寒 hán 蟾 chán 千 qiān 里 lǐ 夜 yè 如 rú 昼 zhòu , , 新 xīn 雁 yàn 一 yī 声 shēng 天 tiān 欲 yù 秋 qiū 。 。
湖 hú 海 hǎi 谁 shuí 青 qīng 豪 háo 杰 jié 眼 yǎn , , 风 fēng 霜 shuāng 易 yì 白 bái 少 shào 年 nián 头 tóu 。 。
更 gèng 残 cán 忽 hū 听 tīng 荒 huāng 城 chéng 角 jiǎo , , 吹 chuī 老 lǎo 梅 méi 花 huā 总 zǒng 是 shì 愁 chóu 。 。
月夜登楼。宋代。黄庚。玉宇澄清暮霭收,吟边怕倚仲宣楼。 寒蟾千里夜如昼,新雁一声天欲秋。 湖海谁青豪杰眼,风霜易白少年头。 更残忽听荒城角,吹老梅花总是愁。