石 shí 窗 chuāng 为 wèi 明 míng 上 shàng 人 rén 赋 fù - - 黄 huáng 庚 gēng
何 hé 年 nián 凿 záo 山 shān 骨 gǔ , , 八 bā 面 miàn 锁 suǒ 苍 cāng 苔 tái 。 。
海 hǎi 月 yuè 照 zhào 还 hái 白 bái , , 天 tiān 风 fēng 吹 chuī 不 bù 开 kāi 。 。
玲 líng 珑 lóng 宜 yí 丈 zhàng 室 shì , , 明 míng 洁 jié 称 chēng 经 jīng 台 tái 。 。
眼 yǎn 界 jiè 皆 jiē 通 tōng 透 tòu , , 闲 xián 云 yún 任 rèn 去 qù 来 lái 。 。
石窗为明上人赋。宋代。黄庚。何年凿山骨,八面锁苍苔。 海月照还白,天风吹不开。 玲珑宜丈室,明洁称经台。 眼界皆通透,闲云任去来。