再 zài 和 hé 方 fāng 孚 fú - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
先 xiān 生 shēng 多 duō 在 zài 山 shān 中 zhōng 宿 sù , , 为 wèi 爱 ài 横 héng 斜 xié 影 yǐng 上 shàng 窗 chuāng 。 。
茁 zhuó 发 fā 僧 sēng 从 cóng 深 shēn 涧 jiàn 徙 xǐ , , 赪 chēng 肩 jiān 奴 nú 过 guò 别 bié 峰 fēng 扛 káng 。 。
和 hé 羹 gēng 宰 zǎi 相 xiàng 调 diào 金 jīn 鼎 dǐng , , 止 zhǐ 渴 kě 将 jiāng 军 jūn 拥 yōng 碧 bì 幢 chuáng 。 。
空 kōng 谷 gǔ 不 bù 知 zhī 如 rú 许 xǔ 事 shì , , 沽 gū 来 lái 村 cūn 酒 jiǔ 且 qiě 开 kāi 缸 gāng 。 。
再和方孚。宋代。刘克庄。先生多在山中宿,为爱横斜影上窗。 茁发僧从深涧徙,赪肩奴过别峰扛。 和羹宰相调金鼎,止渴将军拥碧幢。 空谷不知如许事,沽来村酒且开缸。