用 yòng 强 qiáng 甫 fǔ 蒙 méng 仲 zhòng 韵 yùn 十 shí 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
幼 yòu 磨 mó 铁 tiě 砚 yàn 翁 wēng 同 tóng 学 xué , , 晚 wǎn 捧 pěng 铜 tóng 盘 pán 客 kè 鲜 xiān 从 cóng 。 。
十 shí 二 èr 相 xiāng 宁 níng 分 fēn 虎 hǔ 鼠 shǔ , , 两 liǎng 家 jiā 子 zǐ 各 gè 判 pàn 猪 zhū 龙 lóng 。 。
有 yǒu 时 shí 扪 mén 虱 shī 灯 dēng 前 qián 话 huà , , 亦 yì 或 huò 骑 qí 鲸 jīng 海 hǎi 上 shàng 逢 féng 。 。
自 zì 是 shì 老 lǎo 人 rén 眠 mián 睡 shuì 少 shǎo , , 梦 mèng 回 huí 原 yuán 不 bù 为 wéi 晨 chén 钟 zhōng 。 。
用强甫蒙仲韵十首。宋代。刘克庄。幼磨铁砚翁同学,晚捧铜盘客鲜从。 十二相宁分虎鼠,两家子各判猪龙。 有时扪虱灯前话,亦或骑鲸海上逢。 自是老人眠睡少,梦回原不为晨钟。