连 lián 日 rì 寒 hán 甚 shén 怀 huái 强 qiáng 甫 fǔ 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
人 rén 生 shēng 各 gè 有 yǒu 稻 dào 粱 liáng 谋 móu , , 暂 zàn 去 qù 家 jiā 庭 tíng 作 zuò 远 yuǎn 游 yóu 。 。
年 nián 事 shì 但 dàn 看 kàn 翁 wēng 齿 chǐ 发 fā , , 天 tiān 寒 hán 深 shēn 念 niàn 汝 rǔ 衣 yī 裘 qiú 。 。
履 lǚ 霜 shuāng 我 wǒ 独 dú 知 zhī 琴 qín 操 cāo , , 立 lì 雪 xuě 谁 shuí 来 lái 问 wèn 话 huà 头 tóu 。 。
但 dàn 愿 yuàn 茅 máo 檐 yán 相 xiāng 保 bǎo 守 shǒu , , 千 qiān 书 shū 说 shuō 不 bù 尽 jìn 离 lí 愁 chóu 。 。
连日寒甚怀强甫二首。宋代。刘克庄。人生各有稻粱谋,暂去家庭作远游。 年事但看翁齿发,天寒深念汝衣裘。 履霜我独知琴操,立雪谁来问话头。 但愿茅檐相保守,千书说不尽离愁。