春 chūn 寒 hán 一 yī 首 shǒu - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
拨 bō 尽 jǐn 寒 hán 灰 huī 转 zhuǎn 凛 lǐn 然 rán , , 抛 pāo 书 shū 数 shù 息 xī 暖 nuǎn 丹 dān 田 tián 。 。
蛩 qióng 吟 yín 近 jìn 作 zuò 胜 shèng 前 qián 作 zuò , , 鲸 jīng 吸 xī 今 jīn 年 nián 减 jiǎn 去 qù 年 nián 。 。
薄 báo 粥 zhōu 聊 liáo 糊 hú 鲁 lǔ 公 gōng 口 kǒu , , 重 zhòng 裘 qiú 犹 yóu 耸 sǒng 孟 mèng 生 shēng 肩 jiān 。 。
几 jǐ 时 shí 风 fēng 日 rì 妍 yán 和 hé 了 le , , 乱 luàn 插 chā 山 shān 花 huā 藉 jí 草 cǎo 眠 mián 。 。
春寒一首。宋代。刘克庄。拨尽寒灰转凛然,抛书数息暖丹田。 蛩吟近作胜前作,鲸吸今年减去年。 薄粥聊糊鲁公口,重裘犹耸孟生肩。 几时风日妍和了,乱插山花藉草眠。