忧 yōu 爱 ài - - 刘 liú 克 kè 庄 zhuāng
脱 tuō 发 fà 清 qīng 晨 chén 雪 xuě 满 mǎn 簪 zān , , 把 bǎ 茅 máo 不 bù 恨 hèn 入 rù 山 shān 深 shēn 。 。
安 ān 能 néng 更 gèng 作 zuò 皱 zhòu 眉 méi 事 shì , , 但 dàn 可 kě 聊 liáo 为 wèi 拥 yōng 鼻 bí 吟 yín 。 。
鞭 biān 算 suàn 难 nán 权 quán 鹿 lù 皮 pí 币 bì , , 害 hài 藏 cáng 谁 shuí 发 fā 袅 niǎo 蹄 tí 金 jīn 。 。
暮 mù 年 nián 未 wèi 敢 gǎn 忘 wàng 忧 yōu 爱 ài , , 喜 xǐ 听 tīng 三 sān 边 biān 奏 zòu 凯 kǎi 音 yīn 。 。
忧爱。宋代。刘克庄。脱发清晨雪满簪,把茅不恨入山深。 安能更作皱眉事,但可聊为拥鼻吟。 鞭算难权鹿皮币,害藏谁发袅蹄金。 暮年未敢忘忧爱,喜听三边奏凯音。