独 dú 秀 xiù 山 shān - - 李 lǐ 质 zhì
自 zì 有 yǒu 乾 qián 坤 kūn 有 yǒu 此 cǐ 山 shān , , 青 qīng 天 tiān 削 xuē 出 chū 玉 yù 孱 càn 颜 yán 。 。
风 fēng 云 yún 朝 zhāo 夕 xī 相 xiāng 摩 mó 荡 dàng , , 日 rì 月 yuè 东 dōng 西 xī 互 hù 转 zhuǎn 还 hái 。 。
秀 xiù 拔 bá 重 zhòng 门 mén 当 dāng 北 běi 斗 dǒu , , 尊 zūn 居 jū 五 wǔ 岭 lǐng 镇 zhèn 南 nán 蛮 mán 。 。
欲 yù 凭 píng 高 gāo 处 chù 穷 qióng 双 shuāng 目 mù , , 绝 jué 顶 dǐng 崚 léng 嶒 céng 不 bù 可 kě 攀 pān 。 。
独秀山。元代。李质。自有乾坤有此山,青天削出玉孱颜。 风云朝夕相摩荡,日月东西互转还。 秀拔重门当北斗,尊居五岭镇南蛮。 欲凭高处穷双目,绝顶崚嶒不可攀。