熙 xī 春 chūn 亭 tíng 次 cì 胡 hú 忠 zhōng 简 jiǎn 公 gōng 韵 yùn - - 李 lǐ 梅 méi 国 guó
亭 tíng 冠 guān 南 nán 荒 huāng 数 shù 十 shí 城 chéng , , 凭 píng 高 gāo 眼 yǎn 孔 kǒng 小 xiǎo 沧 cāng 溟 míng 。 。
遑 huáng 知 zhī 垂 chuí 领 lǐng 二 èr 毛 máo 白 bái , , 第 dì 见 jiàn 中 zhōng 原 yuán 一 yī 发 fà 青 qīng 。 。
帝 dì 皞 hào 春 chūn 机 jī 常 cháng 泼 pō 泼 pō , , 羲 xī 和 hé 日 rì 驭 yù 亦 yì 亭 tíng 亭 tíng 。 。
天 tiān 家 jiā 一 yī 视 shì 元 yuán 无 wú 间 jiàn , , 合 hé 写 xiě 新 xīn 图 tú 入 rù 画 huà 屏 píng 。 。
熙春亭次胡忠简公韵。元代。李梅国。亭冠南荒数十城,凭高眼孔小沧溟。 遑知垂领二毛白,第见中原一发青。 帝皞春机常泼泼,羲和日驭亦亭亭。 天家一视元无间,合写新图入画屏。