和 hé 子 zi 搢 jìn 来 lái 韵 yùn - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
新 xīn 年 nián 桃 táo 李 lǐ 似 shì 无 wú 情 qíng , , 回 huí 首 shǒu 繁 fán 华 huá 一 yī 梦 mèng 惊 jīng 。 。
点 diǎn 检 jiǎn 青 qīng 毡 zhān 非 fēi 故 gù 物 wù , , 等 děng 闲 xián 倾 qīng 盖 gài 昧 mèi 平 píng 生 shēng 。 。
雨 yǔ 中 zhōng 燕 yàn 子 zi 还 hái 留 liú 客 kè , , 风 fēng 里 lǐ 杨 yáng 花 huā 欲 yù 送 sòng 行 xíng 。 。
试 shì 听 tīng 东 dōng 流 liú 桥 qiáo 下 xià 水 shuǐ , , 向 xiàng 人 rén 时 shí 作 zuò 断 duàn 肠 cháng 声 shēng 。 。
和子搢来韵。元代。李俊民。新年桃李似无情,回首繁华一梦惊。 点检青毡非故物,等闲倾盖昧平生。 雨中燕子还留客,风里杨花欲送行。 试听东流桥下水,向人时作断肠声。