李 lǐ 子 zǐ 搢 jìn 约 yuē 同 tóng 上 shàng 山 shān 督 dū 之 zhī - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
踏 tà 青 qīng 时 shí 节 jié 醉 zuì 何 hé 妨 fáng , , 一 yī 掬 jū 归 guī 心 xīn 想 xiǎng 见 jiàn 忙 máng 。 。
杖 zhàng 屦 jù 不 bù 须 xū 从 cóng 捷 jié 径 jìng , , 觥 gōng 筹 chóu 且 qiě 莫 mò 恋 liàn 欢 huān 场 chǎng 。 。
明 míng 山 shān 秀 xiù 水 shuǐ 家 jiā 家 jiā 景 jǐng , , 野 yě 草 cǎo 闲 xián 花 huā 处 chǔ 处 chù 香 xiāng 。 。
休 xiū 讶 yà 登 dēng 临 lín 无 wú 脚 jiǎo 力 lì , , 世 shì 闲 xián 险 xiǎn 阻 zǔ 备 bèi 曾 céng 尝 cháng 。 。
李子搢约同上山督之。元代。李俊民。踏青时节醉何妨,一掬归心想见忙。 杖屦不须从捷径,觥筹且莫恋欢场。 明山秀水家家景,野草闲花处处香。 休讶登临无脚力,世闲险阻备曾尝。