江 jiāng 南 nán 木 mù 芙 fú 蓉 róng 张 zhāng 子 zi 春 chūn 云 yún 其 qí 高 gāo 如 rú 树 shù 中 zhōng 山 shān 地 dì 寒 hán 才 cái 数 shù 尺 chǐ 花 huā 瘠 jí 色 sè 淡 dàn 八 bā 月 yuè 已 yǐ 开 kāi - - 宋 sòng 祁 qí
江 jiāng 南 nán 高 gāo 比 bǐ 树 shù , , 塞 sài 北 běi 仅 jǐn 成 chéng 丛 cóng 。 。
向 xiàng 晚 wǎn 谁 shuí 争 zhēng 艳 yàn , , 防 fáng 寒 hán 浅 qiǎn 作 zuò 红 hóng 。 。
弄 nòng 条 tiáo 风 fēng 淅 xī 淅 xī , , 衔 xián 蕊 ruǐ 蝶 dié 匆 cōng 匆 cōng 。 。
且 qiě 作 zuò 黄 huáng 花 huā 伴 bàn , , 无 wú 令 lìng 叹 tàn 斝 jiǎ 空 kōng 。 。
江南木芙蓉张子春云其高如树中山地寒才数尺花瘠色淡八月已开。宋代。宋祁。江南高比树,塞北仅成丛。 向晚谁争艳,防寒浅作红。 弄条风淅淅,衔蕊蝶匆匆。 且作黄花伴,无令叹斝空。