览 lǎn 聂 niè 长 zhǎng 孺 rú 蕲 qí 春 chūn 罢 bà 归 guī 舟 zhōu 中 zhōng 诗 shī 笔 bǐ - - 宋 sòng 祁 qí
姑 gū 山 shān 羽 yǔ 客 kè 冰 bīng 为 wèi 骨 gǔ , , 金 jīn 掌 zhǎng 仙 xiān 人 rén 露 lù 代 dài 餐 cān 。 。
化 huà 作 zuò 妙 miào 辞 cí 真 zhēn 扣 kòu 玉 yù , , 写 xiě 成 chéng 初 chū 稿 gǎo 剩 shèng 惊 jīng 鸾 luán 。 。
心 xīn 随 suí 零 líng 雨 yǔ 蒙 méng 蒙 méng 密 mì , , 恨 hèn 过 guò 清 qīng 溪 xī 曲 qū 曲 qū 寒 hán 。 。
此 cǐ 秘 mì 东 dōng 阳 yáng 夸 kuā 未 wèi 睹 dǔ , , 灵 líng 均 jūn 千 qiān 载 zǎi 有 yǒu 馀 yú 叹 tàn 。 。
览聂长孺蕲春罢归舟中诗笔。宋代。宋祁。姑山羽客冰为骨,金掌仙人露代餐。 化作妙辞真扣玉,写成初稿剩惊鸾。 心随零雨蒙蒙密,恨过清溪曲曲寒。 此秘东阳夸未睹,灵均千载有馀叹。