和 hé 宏 hóng 父 fù 新 xīn 秋 qiū 诗 shī - - 张 zhāng 耒 lěi
年 nián 年 nián 庭 tíng 下 xià 梧 wú 桐 tóng 叶 yè , , 长 zhǎng 为 wèi 骚 sāo 人 rén 先 xiān 报 bào 秋 qiū 。 。
已 yǐ 惊 jīng 岁 suì 月 yuè 悲 bēi 霜 shuāng 鬓 bìn , , 更 gèng 望 wàng 山 shān 川 chuān 歌 gē 四 sì 愁 chóu 。 。
浮 fú 生 shēng 百 bǎi 感 gǎn 漫 màn 自 zì 苦 kǔ , , 一 yī 醉 zuì 万 wàn 虑 lǜ 同 tóng 时 shí 休 xiū 。 。
瀛 yíng 洲 zhōu 仙 xiān 客 kè 莫 mò 惆 chóu 怅 chàng , , 直 zhí 泛 fàn 三 sān 山 shān 烟 yān 浪 làng 舟 zhōu 。 。
和宏父新秋诗。宋代。张耒。年年庭下梧桐叶,长为骚人先报秋。 已惊岁月悲霜鬓,更望山川歌四愁。 浮生百感漫自苦,一醉万虑同时休。 瀛洲仙客莫惆怅,直泛三山烟浪舟。