戏 xì 杨 yáng 成 chéng 之 zhī - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
客 kè 路 lù 风 fēng 霜 shuāng 颇 pō 倦 juàn 游 yóu , , 出 chū 门 mén 又 yòu 是 shì 一 yī 番 fān 愁 chóu 。 。
行 xíng 人 rén 立 lì 马 mǎ 无 wú 情 qíng 甚 shén , , 扶 fú 上 shàng 征 zhēng 鞍 ān 不 bù 自 zì 由 yóu 。 。
戏杨成之。元代。李俊民。客路风霜颇倦游,出门又是一番愁。 行人立马无情甚,扶上征鞍不自由。