集 jí 古 gǔ 偶 ǒu 见 jiàn - - 李 lǐ 俊 jùn 民 mín
莫 mò 愁 chóu 还 hái 自 zì 有 yǒu 愁 chóu 时 shí , , 眉 méi 敛 liǎn 春 chūn 山 shān 知 zhī 为 wèi 谁 shuí 。 。
含 hán 泪 lèi 向 xiàng 人 rén 羞 xiū 不 bù 语 yǔ , , 芙 fú 蓉 róng 头 tóu 上 shàng 绾 wǎn 青 qīng 丝 sī 。 。
集古偶见。元代。李俊民。莫愁还自有愁时,眉敛春山知为谁。 含泪向人羞不语,芙蓉头上绾青丝。