彦 yàn 文 wén 携 xié 玉 yù 友 yǒu 见 jiàn 过 guò 出 chū 示 shì 致 zhì 道 dào 小 xiǎo 诗 shī 因 yīn 次 cì 其 qí 韵 yùn - - 赵 zhào 鼎 dǐng
仙 xiān 官 guān 新 xīn 拜 bài 旧 jiù 词 cí 臣 chén , , 林 lín 下 xià 相 xiāng 逢 féng 又 yòu 一 yī 人 rén 。 。
勿 wù 谓 wèi 沧 cāng 浪 láng 清 qīng 可 kě 濯 zhuó , , 此 cǐ 心 xīn 原 yuán 自 zì 绝 jué 纤 xiān 尘 chén 。 。
彦文携玉友见过出示致道小诗因次其韵。宋代。赵鼎。仙官新拜旧词臣,林下相逢又一人。 勿谓沧浪清可濯,此心原自绝纤尘。