和 hé 石 shí 希 xī 孟 mèng - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
暌 kuí 阔 kuò 星 xīng 霜 shuāng 又 yòu 欲 yù 周 zhōu , , 诗 shī 书 shū 深 shēn 恐 kǒng 废 fèi 前 qián 修 xiū 。 。
相 xiāng 承 chéng 韡 wěi 韡 wěi 常 cháng 怡 yí 悦 yuè , , 有 yǒu 骂 mà 申 shēn 申 shēn 正 zhèng 喔 ō 咻 xiū 。 。
一 yī 暴 bào 而 ér 寒 hán 非 fēi 所 suǒ 喜 xǐ , , 半 bàn 涂 tú 之 zhī 画 huà 最 zuì 堪 kān 羞 xiū 。 。
茅 máo 檐 yán 紫 zǐ 竹 zhú 窗 chuāng 前 qián 榻 tà , , 我 wǒ 尚 shàng 殷 yīn 勤 qín 为 wèi 尔 ěr 留 liú 。 。
和石希孟。宋代。郑刚中。暌阔星霜又欲周,诗书深恐废前修。 相承韡韡常怡悦,有骂申申正喔咻。 一暴而寒非所喜,半涂之画最堪羞。 茅檐紫竹窗前榻,我尚殷勤为尔留。