草 cǎo 亭 tíng 假 jiǎ 寐 mèi - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
菜 cài 畦 qí 深 shēn 处 chù 短 duǎn 墙 qiáng 西 xī , , 中 zhōng 有 yǒu 茅 máo 亭 tíng 客 kè 未 wèi 知 zhī 。 。
天 tiān 许 xǔ 病 bìng 身 shēn 全 quán 得 dé 懒 lǎn , , 日 rì 烘 hōng 春 chūn 困 kùn 恰 qià 如 rú 痴 chī 。 。
壁 bì 间 jiān 花 huā 影 yǐng 帘 lián 休 xiū 隔 gé , , 案 àn 上 shàng 书 shū 篇 piān 燕 yàn 莫 mò 窥 kuī 。 。
更 gèng 语 yǔ 东 dōng 风 fēng 轻 qīng 过 guò 竹 zhú , , 老 lǎo 夫 fū 假 jiǎ 寐 mèi 一 yī 些 xiē 时 shí 。 。
草亭假寐。宋代。郑刚中。菜畦深处短墙西,中有茅亭客未知。 天许病身全得懒,日烘春困恰如痴。 壁间花影帘休隔,案上书篇燕莫窥。 更语东风轻过竹,老夫假寐一些时。