广 guǎng 人 rén 谓 wèi 取 qǔ 素 sù 馨 xīn 半 bàn 开 kāi 者 zhě 囊 náng 置 zhì 卧 wò 榻 tà 间 jiān 终 zhōng 夜 yè 有 yǒu 香 xiāng 用 yòng 之 zhī 果 guǒ 然 rán - - 郑 zhèng 刚 gāng 中 zhōng
素 sù 馨 xīn 玉 yù 洁 jié 小 xiǎo 窗 chuāng 前 qián , , 采 cǎi 采 cǎi 轻 qīng 花 huā 置 zhì 枕 zhěn 边 biān 。 。
仿 fǎng 佛 fú 梦 mèng 回 huí 何 hé 所 suǒ 似 shì , , 深 shēn 灰 huī 慢 màn 火 huǒ 养 yǎng 龙 lóng 涎 xián 。 。
广人谓取素馨半开者囊置卧榻间终夜有香用之果然。宋代。郑刚中。素馨玉洁小窗前,采采轻花置枕边。 仿佛梦回何所似,深灰慢火养龙涎。