和 hé 耿 gěng 时 shí 举 jǔ 梅 méi 雪 xuě 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 仲 zhòng 并 bìng
点 diǎn 酥 sū 娇 jiāo 面 miàn 试 shì 初 chū 芳 fāng , , 琢 zuó 句 jù 真 zhēn 须 xū 琢 zuó 玉 yù 郎 láng 。 。
聊 liáo 与 yǔ 一 yī 枝 zhī 论 lùn 雅 yǎ 素 sù , , 未 wèi 须 xū 千 qiān 叶 yè 间 jiān 轻 qīng 黄 huáng 。 。
斜 xié 簪 zān 髻 jì 畔 pàn 随 suí 人 rén 好 hǎo , , 满 mǎn 覆 fù 樽 zūn 前 qián 借 jiè 客 kè 香 xiāng 。 。
谁 shuí 引 yǐn 角 jiǎo 声 shēng 人 rén 未 wèi 寝 qǐn , , 落 luò 梅 méi 声 shēng 里 lǐ 看 kàn 晨 chén 妆 zhuāng 。 。
和耿时举梅雪二首 其二。宋代。仲并。点酥娇面试初芳,琢句真须琢玉郎。 聊与一枝论雅素,未须千叶间轻黄。 斜簪髻畔随人好,满覆樽前借客香。 谁引角声人未寝,落梅声里看晨妆。