春 chūn 到 dào - - 张 zhāng 煌 huáng 言 yán
春 chūn 到 dào 何 hé 关 guān 乡 xiāng 国 guó 情 qíng , , 无 wú 言 yán 芳 fāng 草 cǎo 自 zì 分 fēn 明 míng 。 。
一 yī 经 jīng 作 zuò 客 kè 流 liú 离 lí 久 jiǔ , , 几 jǐ 度 dù 逢 féng 人 rén 妩 wǔ 媚 mèi 生 shēng 。 。
雄 xióng 剑 jiàn 携 xié 来 lái 空 kōng 顾 gù 影 yǐng , , 祥 xiáng 琴 qín 弹 dàn 罢 bà 不 bù 成 chéng 声 shēng 。 。
闲 xián 身 shēn 总 zǒng 绝 jué 浮 fú 云 yún 意 yì , , 特 tè 为 wèi 须 xū 眉 méi 未 wèi 放 fàng 行 xíng 。 。
春到。明代。张煌言。春到何关乡国情,无言芳草自分明。 一经作客流离久,几度逢人妩媚生。 雄剑携来空顾影,祥琴弹罢不成声。 闲身总绝浮云意,特为须眉未放行。