清 qīng 秋 qiū 忆 yì 从 cóng 弟 dì 嘉 jiā 言 yán - - 张 zhāng 煌 huáng 言 yán
秋 qiū 声 shēng 萧 xiāo 瑟 sè 到 dào 空 kōng 山 shān , , 怅 chàng 望 wàng 惊 jīng 鸿 hóng 去 qù 不 bù 还 hái ! !
离 lí 别 bié 紫 zǐ 荆 jīng 生 shēng 死 sǐ 际 jì , , 平 píng 安 ān 黄 huáng 犬 quǎn 有 yǒu 无 wú 间 jiàn 。 。
寒 hán 蚩 chī 织 zhī 月 yuè 思 sī 千 qiān 缕 lǚ , , 孤 gū 鹤 hè 巢 cháo 云 yún 影 yǐng 半 bàn 关 guān 。 。
多 duō 少 shào 长 zhǎng 林 lín 摇 yáo 落 luò 态 tài , , 独 dú 怜 lián 愁 chóu 绪 xù 未 wèi 能 néng 删 shān ! !
清秋忆从弟嘉言。明代。张煌言。秋声萧瑟到空山,怅望惊鸿去不还! 离别紫荆生死际,平安黄犬有无间。 寒蚩织月思千缕,孤鹤巢云影半关。 多少长林摇落态,独怜愁绪未能删!