梅 méi 花 huā , , 和 hé 中 zhōng 峰 fēng 大 dà 师 shī 韵 yùn 四 sì 首 shǒu - - 张 zhāng 煌 huáng 言 yán
间 jiān 从 cóng 寂 jì 寞 mò 露 lù 精 jīng 神 shén , , 绝 jué 世 shì 风 fēng 流 liú 换 huàn 玉 yù 真 zhēn ; ;
梦 mèng 入 rù 梨 lí 花 huā 浑 hún 一 yī 色 sè , , 看 kàn 来 lái 松 sōng 雪 xuě 成 chéng 三 sān 人 rén 。 。
等 děng 闲 xián 标 biāo 格 gé 成 chéng 凡 fán 种 zhǒng , , 多 duō 少 shǎo 芳 fāng 菲 fēi 步 bù 后 hòu 尘 chén 。 。
最 zuì 是 shì 枝 zhī 头 tóu 元 yuán 腊 là 破 pò , , 莺 yīng 声 shēng 还 hái 报 bào 上 shàng 林 lín 春 chūn 。 。
梅花,和中峰大师韵四首。明代。张煌言。间从寂寞露精神,绝世风流换玉真; 梦入梨花浑一色,看来松雪成三人。 等闲标格成凡种,多少芳菲步后尘。 最是枝头元腊破,莺声还报上林春。