小 xiǎo 猿 yuán 畜 chù 之 zhī 久 jiǔ 矣 yǐ , , 以 yǐ 病 bìng 抱 bào 树 shù 而 ér 死 sǐ ; ; 为 wèi 之 zhī 恻 cè 然 rán - - 张 zhāng 煌 huáng 言 yán
升 shēng 木 mù 何 hé 须 xū 教 jiào , , 奔 bēn 林 lín 岂 qǐ 为 wèi 惊 jīng ! !
胡 hú 然 rán 婴 yīng 一 yī 疾 jí , , 不 bù 复 fù 听 tīng 三 sān 声 shēng ? ?
肠 cháng 断 duàn 巫 wū 山 shān 暗 àn , , 魂 hún 归 guī 楚 chǔ 水 shuǐ 明 míng 。 。
争 zhēng 如 rú 孙 sūn 供 gòng 奉 fèng , , 能 néng 报 bào 主 zhǔ 人 rén 情 qíng ! !
小猿畜之久矣,以病抱树而死;为之恻然。明代。张煌言。升木何须教,奔林岂为惊! 胡然婴一疾,不复听三声? 肠断巫山暗,魂归楚水明。 争如孙供奉,能报主人情!