和 hé 正 zhèng 父 fù 游 yóu 榕 róng 溪 xī 韵 yùn - - 张 zhāng 栻 shì
隔 gé 岸 àn 高 gāo 低 dī 露 lù 碧 bì 山 shān , , 眼 yǎn 明 míng 便 biàn 作 zuò 故 gù 园 yuán 看 kàn 。 。
直 zhí 从 cóng 榕 róng 影 yǐng 度 dù 轻 qīng 舫 fǎng , , 更 gèng 傍 bàng 溪 xī 光 guāng 抚 fǔ 曲 qū 栏 lán 。 。
鸿 hóng 雁 yàn 来 lái 希 xī 空 kōng 怅 chàng 望 wàng , , 梅 méi 花 huā 开 kāi 早 zǎo 未 wèi 初 chū 寒 hán 。 。
喜 xǐ 君 jūn 万 wàn 里 lǐ 同 tóng 情 qíng 话 huà , , 明 míng 月 yuè 清 qīng 风 fēng 足 zú 佐 zuǒ 欢 huān 。 。
和正父游榕溪韵。宋代。张栻。隔岸高低露碧山,眼明便作故园看。 直从榕影度轻舫,更傍溪光抚曲栏。 鸿雁来希空怅望,梅花开早未初寒。 喜君万里同情话,明月清风足佐欢。