席 xí 上 shàng 赋 fù 老 lǎo 松 sōng 怪 guài 柏 bǎi 图 tú - - 李 lǐ 材 cái
仙 xiān 人 rén 解 jiě 衣 yī 般 bān 礡 bó 裸 luǒ , , 造 zào 化 huà 惨 cǎn 澹 dàn 秋 qiū 毫 háo 端 duān 。 。
枝 zhī 柯 kē 千 qiān 尺 chǐ 入 rù 层 céng 汉 hàn , , 笙 shēng 籁 lài 万 wàn 壑 hè 鸣 míng 惊 jīng 湍 tuān 。 。
堂 táng 中 zhōng 日 rì 月 yuè 不 bù 可 kě 老 lǎo , , 壁 bì 上 shàng 雷 léi 雨 yǔ 何 hé 当 dāng 乾 gān 。 。
我 wǒ 来 lái 醉 zuì 卧 wò 北 běi 窗 chuāng 下 xià , , 梦 mèng 跨 kuà 黄 huáng 鹄 gǔ 天 tiān 风 fēng 寒 hán 。 。
席上赋老松怪柏图。元代。李材。仙人解衣般礡裸,造化惨澹秋毫端。 枝柯千尺入层汉,笙籁万壑鸣惊湍。 堂中日月不可老,壁上雷雨何当乾。 我来醉卧北窗下,梦跨黄鹄天风寒。