依 yī 韵 yùn 修 xiū 睦 mù 上 shàng 人 rén 山 shān 居 jū 十 shí 首 shǒu 其 qí 九 jiǔ - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
太 tài 玄 xuán 太 tài 易 yì 小 xiǎo 窗 chuāng 明 míng , , 古 gǔ 义 yì 寻 xún 来 lái 醉 zuì 复 fù 醒 xǐng 。 。
西 xī 伯 bó 纵 zòng 逢 féng 头 tóu 已 yǐ 白 bái , , 步 bù 兵 bīng 如 rú 在 zài 眼 yǎn 应 yīng 青 qīng 。 。
寒 hán 猿 yuán 断 duàn 后 hòu 云 yún 为 wéi 槛 kǎn , , 宿 sù 鸟 niǎo 惊 jīng 时 shí 月 yuè 满 mǎn 庭 tíng 。 。
此 cǐ 景 jǐng 得 dé 闲 xián 闲 xián 去 qù 得 de , , 人 rén 间 jiān 无 wú 事 shì 不 bù 曾 céng 经 jīng 。 。
依韵修睦上人山居十首 其九。唐代。李咸用。太玄太易小窗明,古义寻来醉复醒。 西伯纵逢头已白,步兵如在眼应青。 寒猿断后云为槛,宿鸟惊时月满庭。 此景得闲闲去得,人间无事不曾经。