喜 xǐ 汉 hàn 槎 chá 入 rù 关 guān 和 hé 健 jiàn 庵 ān 先 xiān 生 shēng 原 yuán 韵 yùn - - 陈 chén 维 wéi 崧 sōng
当 dāng 时 shí 彩 cǎi 笔 bǐ 撼 hàn 江 jiāng 关 guān , , 数 shù 子 zi 声 shēng 名 míng 天 tiān 地 dì 间 jiān 。 。
讵 jù 料 liào 文 wén 章 zhāng 遭 zāo 贝 bèi 锦 jǐn , , 偏 piān 教 jiào 冰 bīng 雪 xuě 炼 liàn 朱 zhū 颜 yán 。 。
廿 niàn 年 nián 苦 kǔ 语 yǔ 三 sān 更 gēng 尽 jǐn , , 万 wàn 里 lǐ 流 liú 人 rén 二 èr 月 yuè 还 hái 。 。
不 bù 信 xìn 娥 é 眉 méi 真 zhēn 见 jiàn 赎 shú , , 感 gǎn 恩 ēn 我 wǒ 亦 yì 泪 lèi 潺 chán 湲 yuán 。 。
喜汉槎入关和健庵先生原韵。清代。陈维崧。当时彩笔撼江关,数子声名天地间。 讵料文章遭贝锦,偏教冰雪炼朱颜。 廿年苦语三更尽,万里流人二月还。 不信娥眉真见赎,感恩我亦泪潺湲。