南 nán 柯 kē 子 zi 清 qīng 明 míng - - 俞 yú 彦 yàn
野 yě 烧 shāo 红 hóng 将 jiāng 敛 liǎn , , 重 chóng 山 shān 翠 cuì 欲 yù 流 liú 。 。
谁 shuí 家 jiā 死 sǐ 别 bié 与 yǔ 生 shēng 留 liú 。 。
哭 kū 到 dào 夕 xī 阳 yáng 零 líng 落 luò 恨 hèn 难 nán 休 xiū 。 。
古 gǔ 墓 mù 多 duō 于 yú 草 cǎo , , 新 xīn 坟 fén 密 mì 似 shì 沤 ōu 。 。
城 chéng 中 zhōng 歌 gē 舞 wǔ 正 zhèng 绸 chóu 缪 móu 。 。
却 què 又 yòu 等 děng 闲 xián 白 bái 了 le 少 shào 年 nián 头 tóu 。 。
南柯子 清明。明代。俞彦。野烧红将敛,重山翠欲流。 谁家死别与生留。 哭到夕阳零落恨难休。 古墓多于草,新坟密似沤。 城中歌舞正绸缪。 却又等闲白了少年头。