四 sì 用 yòng 韵 yùn 答 dá 才 cái 老 lǎo - - 方 fāng 岳 yuè
江 jiāng 山 shān 带 dài 郭 guō 数 shù 家 jiā 村 cūn , , 穷 qióng 僻 pì 谁 shuí 敲 qiāo 月 yuè 下 xià 门 mén 。 。
谢 xiè 绝 jué 往 wǎng 来 lái 缘 yuán 事 shì 尽 jǐn , , 争 zhēng 论 lùn 胜 shèng 负 fù 为 wèi 棋 qí 喧 xuān 。 。
爱 ài 闲 xián 宁 níng 有 yǒu 万 wàn 金 jīn 产 chǎn , , 投 tóu 老 lǎo 当 dāng 夸 kuā 两 liǎng 足 zú 尊 zūn 。 。
不 bù 惜 xī 梅 méi 花 huā 三 sān 寸 cùn 雪 xuě , , 并 bìng 令 lìng 回 huí 施 shī 给 gěi 孤 gū 园 yuán 。 。
四用韵答才老。宋代。方岳。江山带郭数家村,穷僻谁敲月下门。 谢绝往来缘事尽,争论胜负为棋喧。 爱闲宁有万金产,投老当夸两足尊。 不惜梅花三寸雪,并令回施给孤园。