次 cì 韵 yùn 汪 wāng 少 shǎo 卿 qīng 雪 xuě 晴 qíng - - 方 fāng 岳 yuè
夜 yè 寒 hán 吹 chuī 角 jiǎo 落 luò 孤 gū 城 chéng , , 吹 chuī 得 dé 诗 shī 成 chéng 天 tiān 未 wèi 明 míng 。 。
雪 xuě 冱 hù 宾 bīn 鸿 hóng 催 cuī 岁 suì 事 shì , , 霜 shuāng 晴 qíng 乌 wū 鸟 niǎo 作 zuò 春 chūn 声 shēng 。 。
一 yī 床 chuáng 书 shū 老 lǎo 客 kè 中 zhōng 梦 mèng , , 二 èr 顷 qǐng 田 tián 微 wēi 郭 guō 外 wài 耕 gēng 。 。
但 dàn 得 dé 年 nián 丰 fēng 歌 gē 裤 kù 饮 yǐn , , 茅 máo 斋 zhāi 犹 yóu 有 yǒu 旧 jiù 瓷 cí 觥 gōng 。 。
次韵汪少卿雪晴。宋代。方岳。夜寒吹角落孤城,吹得诗成天未明。 雪冱宾鸿催岁事,霜晴乌鸟作春声。 一床书老客中梦,二顷田微郭外耕。 但得年丰歌裤饮,茅斋犹有旧瓷觥。