白 bái 云 yún 亭 tíng - - 李 lǐ 晏 yàn
白 bái 云 yún 亭 tíng 上 shàng 白 bái 云 yún 秋 qiū , , 桂 guì 棹 zhào 兰 lán 桨 jiǎng 记 jì 昔 xī 游 yóu 。 。
往 wǎng 事 shì 已 yǐ 随 suí 流 liú 水 shuǐ 去 qù , , 青 qīng 山 shān 空 kōng 对 duì 夕 xī 阳 yáng 愁 chóu 。 。
兴 xīng 亡 wáng 翻 fān 手 shǒu 成 chéng 舒 shū 卷 juàn , , 今 jīn 古 gǔ 无 wú 心 xīn 自 zì 去 qù 留 liú 。 。
独 dú 倚 yǐ 西 xī 风 fēng 一 yī 惆 chóu 怅 chàng , , 数 shù 声 shēng 柔 róu 橹 lǔ 下 xià 汀 tīng 州 zhōu 。 。
白云亭。元代。李晏。白云亭上白云秋,桂棹兰桨记昔游。 往事已随流水去,青山空对夕阳愁。 兴亡翻手成舒卷,今古无心自去留。 独倚西风一惆怅,数声柔橹下汀州。