孟 mèng 津 jīn - - 汪 wāng 元 yuán 量 liàng
寒 hán 芦 lú 风 fēng 飒 sà 飒 sà , , 时 shí 节 jié 近 jìn 昏 hūn 黄 huáng 。 。
木 mù 脱 tuō 千 qiān 山 shān 瘦 shòu , , 江 jiāng 空 kōng 一 yī 水 shuǐ 长 zhǎng 。 。
云 yún 高 gāo 鹏 péng 北 běi 运 yùn , , 天 tiān 阔 kuò 雁 yàn 南 nán 翔 xiáng 。 。
读 dú 尽 jǐn 焚 fén 舟 zhōu 赋 fù , , 持 chí 觞 shāng 酹 lèi 子 zǐ 桑 sāng 。 。
孟津。元代。汪元量。寒芦风飒飒,时节近昏黄。 木脱千山瘦,江空一水长。 云高鹏北运,天阔雁南翔。 读尽焚舟赋,持觞酹子桑。