晓 xiǎo 凉 liáng - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
秋 qiū 风 fēng 万 wàn 里 lǐ 清 qīng , , 客 kè 子 zi 最 zuì 含 hán 情 qíng 。 。
山 shān 路 lù 残 cán 星 xīng 在 zài , , 柴 zhài 门 mén 野 yě 水 shuǐ 鸣 míng 。 。
平 píng 田 tián 闻 wén 雁 yàn 起 qǐ , , 落 luò 月 yuè 有 yǒu 人 rén 行 xíng 。 。
破 pò 箧 qiè 无 wú 书 shū 册 cè , , 何 hé 须 xū 眼 yǎn 复 fù 明 míng 。 。
晓凉。宋代。舒岳祥。秋风万里清,客子最含情。 山路残星在,柴门野水鸣。 平田闻雁起,落月有人行。 破箧无书册,何须眼复明。