有 yǒu 怀 huái 正 zhèng 仲 zhòng 还 hái 雁 yàn 峰 fēng 诗 shī - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
松 sōng 声 shēng 夜 yè 半 bàn 如 rú 倾 qīng 瀑 pù , , 忆 yì 坐 zuò 西 xī 斋 zhāi 共 gòng 不 bù 眠 mián 。 。
一 yī 鼓 gǔ 轻 qīng 雷 léi 惊 jīng 蛰 zhé 后 hòu , , 细 xì 筛 shāi 微 wēi 雨 yǔ 落 luò 梅 méi 天 tiān 。 。
临 lín 流 liú 欲 yù 渡 dù 还 hái 休 xiū 笑 xiào , , 送 sòng 客 kè 归 guī 来 lái 始 shǐ 惘 wǎng 然 rán 。 。
掩 yǎn 卷 juàn 有 yǒu 谁 shéi 知 zhī 此 cǐ 意 yì , , 一 yī 窗 chuāng 新 xīn 绿 lǜ 待 dài 啼 tí 鹃 juān 。 。
有怀正仲还雁峰诗。宋代。舒岳祥。松声夜半如倾瀑,忆坐西斋共不眠。 一鼓轻雷惊蛰后,细筛微雨落梅天。 临流欲渡还休笑,送客归来始惘然。 掩卷有谁知此意,一窗新绿待啼鹃。