对 duì 红 hóng 药 yào 有 yǒu 感 gǎn - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
牡 mǔ 丹 dān 过 guò 后 hòu 卖 mài 芍 sháo 药 yào , , 清 qīng 晓 xiǎo 天 tiān 街 jiē 频 pín 叫 jiào 时 shí 。 。
传 chuán 世 shì 园 yuán 林 lín 莺 yīng 自 zì 占 zhàn , , 有 yǒu 名 míng 花 huā 草 cǎo 蝶 dié 先 xiān 知 zhī 。 。
百 bǎi 年 nián 富 fù 贵 guì 一 yī 场 chǎng 梦 mèng , , 千 qiān 古 gǔ 英 yīng 雄 xióng 几 jǐ 局 jú 棋 qí 。 。
世 shì 上 shàng 兴 xīng 亡 wáng 总 zǒng 如 rú 此 cǐ , , 我 wǒ 今 jīn 叹 tàn 老 lǎo 复 fù 嗟 jiē 衰 shuāi 。 。
对红药有感。宋代。舒岳祥。牡丹过后卖芍药,清晓天街频叫时。 传世园林莺自占,有名花草蝶先知。 百年富贵一场梦,千古英雄几局棋。 世上兴亡总如此,我今叹老复嗟衰。