浣 huàn 纱 shā 妇 fù - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
修 xiū 竹 zhú 柴 zhài 门 mén 向 xiàng 山 shān 路 lù , , 晴 qíng 日 rì 满 mǎn 溪 xī 春 chūn 欲 yù 莫 mò 。 。 浣 huàn 纱 shā 少 shào 妇 fù 不 bù 知 zhī 寒 hán , , 两 liǎng 脚 jiǎo 如 rú 霜 shuāng 下 xià 滩 tān 去 qù , , 少 shào 年 nián 闲 xián 倚 yǐ 青 qīng 梅 méi 树 shù 。 。
浣纱妇。宋代。舒岳祥。修竹柴门向山路,晴日满溪春欲莫。浣纱少妇不知寒,两脚如霜下滩去,少年闲倚青梅树。