二 èr 老 lǎo 亭 tíng - - 舒 shū 岳 yuè 祥 xiáng
人 rén 与 yǔ 松 sōng 俱 jù 老 lǎo , , 因 yīn 名 míng 二 èr 老 lǎo 亭 tíng 。 。
只 zhǐ 惭 cán 吾 wú 发 fā 白 bái , , 不 bù 及 jí 尔 ěr 髯 rán 青 qīng 。 。
佚 yì 史 shǐ 应 yīng 同 tóng 传 chuán , , 幽 yōu 图 tú 总 zǒng 写 xiě 形 xíng 。 。
把 bǎ 杯 bēi 长 zhǎng 与 yǔ 对 duì , , 我 wǒ 醉 zuì 任 rèn 渠 qú 醒 xǐng 。 。
二老亭。宋代。舒岳祥。人与松俱老,因名二老亭。 只惭吾发白,不及尔髯青。 佚史应同传,幽图总写形。 把杯长与对,我醉任渠醒。